Parada Sarmiento M, Lanzoni L, Sabei L, Chincarini M, Palme R, Zanella AJ, Vignola G. Lameness in Pregnant Sows Alters Placental Stress Response. Animals. 2023; 13(11): 1722. https://doi.org/10.3390/ani13111722
14-Th9-2023 (Trước đó 1 năm 3 tháng 8 ngày)Heo nái mang thai từ các trang trại heo thương phẩm có thể gặp phải các trạng thái đau đớn, chẳng hạn như què chân, một chỉ số cần thiết để đánh giá phúc lợi của heo nái. Chúng tôi đã nghiên cứu ảnh hưởng của tình trạng què chân trong ba tháng cuối của thai kỳ đến năng suất sinh sản và nồng độ glucocorticoid trong nhau thai ở heo nái. Việc đánh giá khả năng vận động định kỳ được thực hiện ở hai trang trại heo thương phẩm bằng cách sử dụng hệ thống tính điểm từ 0–5 đã được xác thực (từ 0: vận động bình thường; đến 5: vận động yếu). Heo nái ở cả hai trang trại (N = 511) được phân nhóm dựa trên điểm vận động trung bình của chúng. Ở Trang trại 1: 30 con heo nái được chọn và phân loại thành 2 nhóm là Không què hoặc Què chân. Ở Trang trại 2: 39 con heo nái đã được chọn và phân loại thành 3 nhóm bao gồm Không què, Què nhẹ hoặc Què nặng. Dữ liệu sinh sản (thời gian mang thai, trọng lượng lứa đẻ, trọng lượng trung bình của heo con, kích thước lứa đẻ và số lượng heo con sinh ra còn sống/chết lưu/chết non) được ghi lại ở cả hai trang trại. Hơn nữa, ở Trang trại 2, điểm hạn chế tăng trưởng của heo con trong tử cung và số heo con chết trong tuần đầu tiên cũng được ghi lại và mẫu nhau thai được thu thập để xác định nồng độ cortisol/cortisone. Một mô hình hỗn hợp tuyến tính đã được sử dụng để phân tích dữ liệu.
Tỷ lệ què chân ở heo nái mang thai (N = 511) là >40% và thời gian mang thai có xu hướng giảm khi xuất hiện tình trạng què chân ở cả hai trang trại. Ở Trang trại 2, những con nái què nhẹ có tỷ lệ cortisol/cortisone nhau thai cao hơn so với những con nái không què và nái què nặng.
Tóm lại, tỷ lệ què chân cao ở đàn nái được đánh giá, điều này có thể làm giảm thời gian mang thai của nái và giảm hiệu quả của nhau thai trong việc bảo vệ con non khỏi phản ứng căng thẳng của nái.